Trò chơi Poona được chơi phổ biến tại Ấn Độ, đặc biệt là trong giới quý tộc và quân nhân Anh vào thời kỳ thuộc địa. Poona là một môn thể thao sử dụng vợt để đánh quả cầu qua lại giữa hai người chơi, với mục tiêu không để quả cầu chạm đất. Đây chính là nền tảng của cầu lông hiện đại, mà người Anh đã mang về và phát triển thành một môn thể thao chính thức.
Qua thời gian, cầu lông đã phát triển mạnh mẽ từ Anh quốc ra toàn cầu, trở thành môn thể thao thi đấu quốc tế, và được tổ chức trong các giải đấu tầm cỡ như All England Open Badminton Championships. Môn thể thao này đã trở thành một phần quan trọng trong các giải đấu thể thao quốc tế, đặc biệt là từ khi cầu lông chính thức trở thành môn thi đấu tại Thế vận hội Olympic vào năm 1992.
Cầu lông trong các nền văn minh cổ đại
Theo tài liệu lịch sử, những trò chơi sử dụng vợt và quả cầu đã xuất hiện từ rất lâu trước Công nguyên tại nhiều nền văn minh cổ đại. Ở Trung Quốc, người dân đã chơi trò "Ti jian," sử dụng quả cầu làm từ lông vũ, có hình dạng tương tự như quả cầu trong môn cầu lông hiện đại. Trò chơi này không chỉ giúp rèn luyện sức khỏe mà còn trở thành một hình thức giải trí phổ biến trong đời sống người dân. Mặc dù không được tổ chức theo cách thức chính thức như ngày nay, Ti jian vẫn là một phần quan trọng trong nền văn hóa thể thao cổ đại của Trung Quốc.
Ở Hy Lạp cổ đại, cũng có một trò chơi tương tự sử dụng vợt để đánh quả cầu qua lại. Tuy nhiên, trò chơi này chủ yếu mang tính chất giải trí và là một phần trong các hoạt động thể thao đa dạng thời kỳ đó, với sự tham gia của người dân trong các buổi lễ hội hay dịp đặc biệt. Mặc dù trò chơi này không có sự phát triển mạnh mẽ như ở Trung Quốc, nhưng nó cũng góp phần vào sự hình thành những hình thức thể thao sử dụng vợt qua các thời kỳ.